Lòng chạnh lòng, nhớ lắm lắm quê hương
Nhớ cái tết có hoa đào nở rộ
Nhớ mùa xuân với những làn mưa nhỏ
Như sương đêm, cây mơn mởn lá cành
Nhớ thâu đêm bên nồi bánh chưng xanh,
Đi chợ tết, nườm nượp người, vui vẻ
Mẹ gom góp, chia những đồng tiền lẻ
Mừng tuổi con; khoe áo mới khắp làng!
Rồi ồn ào với lễ hội dân gian
Chỗ xích đu, nơi trèo thân cây chuối,
Chỗ nấu cơm thi, nơi đấu trí cờ người…
Rời quê hương, đến vùng đất xa xôi
Nơi tết về mà vẫn chang chang nắng
Xuân đã sang, mà cỏ cây yên lặng
Chẳng có mưa phùn, lành lạnh gió đông!
Chẳng có “Nàng Bân” may áo cho chồng….,
Chỉ nắng, gió và trời xanh thăm thẳm
Lạ mà quen, tình Cao Nguyên thấm đẫm
Tình Đất, Tình Người là hương vị Mùa Xuân!